
Cặp phu phụ trắng trợn phệt nhau trước mặt cha già đáng kính, và con bé Thư đang nấu cơm, còn bố chồng và anh Phi đang nói chuyện gì đó ngoài sân. – Ui dời! Em đến từ 8h, Vợ chồng trẻ trắng trợn mây mưa sau lưng cha già đáng kính cả bà Uyên nữa, ngủ gì ngủ như lợn, tận 9h vừa mới dậy ý. – Thư bĩu môi. – Này 9h15 chị dậy rồi. Uyên cười mỉm. – Ha ha ha 9h15 ha ha ha – Thư kiểu cười nhạo hai bà chị khi trước đây luôn chê bai mình ngủ nuong. – Hi hi… hôm nay chị Uyên dịu dàng thế? Như đứng cạnh Uyên ngó vào mặt chị mỉm cười một cái. – Sao lại dịu dàng? Uyên quay sang nhìn Như, thấy ánh mắt con bé là nàng hiểu. –